Nhớ thương nơi ấy, cũng bởi chiều chuộng này… Loa kèn tháng Tư.

Nhớ thương nơi ấy, cũng bởi chiều chuộng này… Loa kèn tháng Tư.

Viết những dòng này là gợi nỗi niềm của kẻ “thiên lí tương tư”. Nỗi khắc khoải thời gian, nhung nhớ không gian cũng bởi em: loa kèn tháng Tư.

Mỗi mùa hoa là một mùa nhớ, mùa yêu:
Tháng Giêng hoa đào bừng nở,
Đón xuân khoe sắc hồng tươi.
Tháng Hai hoa ban ngập tràn,
Tím biếc những gương mặt phố.
Tháng Ba bất chợt một ngày,
Trắng tinh hoa sưa về đây.
Tháng Tư loa kèn mỏng manh,
Những góc phố, con đường quen.

Thời tiết nơi ấy đỏng đảnh khó chịu, vừa ẩm nồm dầm dề, thoắt cái nồng nực chói chang, mới hanh hao khô nỏ, đã giá buốt căm căm. Nhưng cũng thật lạ kì, đất ấy đã ươm mầm, ướp nụ, cho đâm chồi và nảy nở bao mùa hoa quyến rũ, gây nhớ, gợi thương. Tiết trời dẫu có đỏng đảnh mà hoa vẫn biết chiều lòng người. Hoa theo mùa, vì thế người ta đếm thời gian bằng mùa hoa. Các loài hoa gọi tên thời gian theo tuần, theo tháng. Và em – loa kèn tháng Tư.

Em đến với đời bằng búp nụ thon dài xanh xao. Cứ thấy em có mặt trên gánh hàng hoa len vào từng ngõ phố là thấy bớt giận hờn cái tiết trời mưa phùn ẩm ướt, thấy thương người trồng hoa cần mẫn, ấp iu em nở đúng ngày đúng tháng. Sau những ngày đông buốt giá, đất trời nồm ẩm để cho cây lá đâm chồi nảy lộc. Em, lời hẹn tháng Tư, chẳng bao giờ lỗi hẹn với người. Em đã rời xa trong sự tiếc nuối năm ngoái, nay trở về trong nỗi âm thầm ngóng đợi. Em sẽ chấm dứt chuỗi ngày dầm dề ẩm ướt. Em thầm báo cho những ngày nắng lên.

Trên đời, có bao loài hoa cùng dòng giống với em, cũng như em được khoác lên nhiều tên gọi, giản dị có, kiêu sa có. Nhưng ta chỉ quen tên gọi thân thuộc, giản dị này thôi. Trên đời này, cũng có bao loài hoa mang sắc trắng, nhưng chẳng có loài hoa trắng nào làm ta đắm đuối hơn em. Hay sắc trắng thanh khiết này còn bởi dáng vẻ vươn mình kiêu hãnh thanh tao kia. Đặt trong lòng gốm nâu, em mộc mạc, nhu mì như cô thôn nữ 18 e ấp. Đặt trong bình pha lê, em kiêu hãnh rạng ngời như nàng công chúa tinh khôi. Chẳng nơi nào hạ thấp được phẩm giá em. Chỉ em, làm tôn lên cái đẹp xung quanh, bớt đi sự phù phiếm vàng son nơi salon phòng khách, gợi thêm vẻ thanh tao nơi dân dã quê mùa. Có phải bởi vẻ trắng trong của em mà Tô Ngọc Vân đã vẽ nên tuyệt tác Thiếu nữ bên hoa huệ ? Bao nhiêu vẻ mỏng manh, thuần khiết, trong ngần của người và hoa có còn ranh giới đâu. Hà Nội thanh lịch của ngày xưa ở đấy chăng?

Đêm về, nụ hoa em hé nở. Ánh đèn chiếu xuống em dịu dàng như không thể dịu dàng hơn. Sáng nay em vừa xanh như ngọc mà giờ vẻ thanh trắng ngọc ngà đang dần hé lộ. Đài hoa vươn cao gầy guộc, thanh tú như thiên nga. Cánh hoa vừa tách ra từ nụ đã cong lên dỗi hờn. Nhuỵ hoa còn trinh nguyên ẩn dấu, dịu dàng thơm trong đêm. Ngấn nước trong veo trong bình thuỷ tinh cũng trong veo đang lặng ngắm vẻ trinh nguyên ban sơ của em. Em thanh từ mùi lá, thanh từ nhan sắc đến dáng hình, thanh từ hình hài đến mùi thơm. Ngay cả khi mãn khai, cánh trắng căng nở, mùi hương dâng đầy, em vẫn là nốt thanh nhẹ nhàng trong lòng ta. Em vừa là lời giã từ vừa là nỗi ngóng đợi. Em, thanh âm im lặng của đêm. Em là nỗi u buồn thanh khiết tháng Tư của ta.

Em chiều chuộng người, và người chiều chuộng ta. Trong cõi sống này, qua em mà người gửi yêu thương tới cho ta, bởi em mà ta thêm yêu thương người. Nhớ mấy chục năm về trước, bạn gửi hoa từ Hà Nội xuống. Mỗi khi ra, bạn gói cho ta mang vào. Khi ta thiên lí vạn dặm, trò gửi hoa vào Sài Gòn cho ta mỗi mùa. Mỗi khi có dịp ra Hà Nội, bạn vào nhất định có hoa làm món quà yêu chiều. Thời kết nối bằng những chuyến bay, em không còn là món quà lạ, lại càng không phải món đắt giá, mà sao vẫn trĩu những thương yêu, ngóng đợi. Em được lựa chọn và gói ghém cẩn thận, được giữ ẩm chân gốc, em vượt ngàn cây số mà vẫn như mới hái đầu ngày. Ôm hoa này thay cho những cái ôm người dành cho ta. Những yêu thương mùa cũ vẫn gửi trọn mỗi mùa này. Đôi khi ta nghĩ, nỗi chiều người ở đời cũng chỉ cần đến vậy thôi… Em, niềm vui thanh khiết, nỗi ngóng đợi dịu dàng tháng Tư của ta.

Viết tặng người Hà Nội và yêu Hà Nội.

Nhớ thương nơi ấy, cũng bởi chiều chuộng này… loa kèn tháng Tư | Anh Lê


Comments

Leave a comment