Tản văn

  • Phượng non…

    Phượng non…

    Mình lớn lên ở nơi này, thành phố gắn liền với danh xưng ” thành phố Hoa Phượng Đỏ”. Ngoài Đà Lạt được mệnh danh là thành phố Ngàn hoa, có nơi nào ngoài nơi này gắn với một loài hoa đâu. Màu đỏ ấy hợp với tính cách nồng nàn, mãnh liệt của người…

  • Nhớ thương nơi ấy, cũng bởi chiều chuộng này… Loa kèn tháng Tư.

    Nhớ thương nơi ấy, cũng bởi chiều chuộng này… Loa kèn tháng Tư.

    Nhớ thương nơi ấy, cũng bởi chiều chuộng này… Loa kèn tháng Tư. Viết những dòng này là gợi nỗi niềm của kẻ “thiên lí tương tư”. Nỗi khắc khoải thời gian, nhung nhớ không gian cũng bởi em: loa kèn tháng Tư. Mỗi mùa hoa là một mùa nhớ, mùa yêu:Tháng Giêng hoa đào…

  • Rất đẹp thu Hà Nội.

    Rất đẹp thu Hà Nội.

    Em chả phải người Hà Nội, cũng chả phải dân Hà Nội, chỉ là xưa học ở Hà Nội, sau này thì làm dâu xa Hà Nội nên cũng về Hà Nội năm một đôi lần. Ây nhưng mà những bài hát về Hà Nội với những ca từ khắc khoải, âm điệu da diết…

  • Người với những linh tinh nhặt nhạnh. 

    Người với những linh tinh nhặt nhạnh. 

    Đã đến lúc mình nhận ra rằng: mình không còn quan tâm đến những điều to lớn. Ai rồi cũng thế: dù xuất phát ra sao, đã cố gắng thế nào, đã đạt được thành tựu gì cho mình và cho đời… thì rồi cũng thế: tuổi trẻ không còn, những hoài bão trở nên…

  • Viết

    Viết

    Mình viết từ khi nào? Mình thích viết và yêu con chữ từ bé. Có lẽ những dạng viết đầu tiên là viết nhật kí và viết cảm nhận sau mỗi cuốn sách mình đọc. Có lẽ từ rất sớm, mình đã cảm nhận được nỗi cô đơn, nên hay chạy trốn vào sách. Rất…