-
Trường ca ” Những người đi tới biển” (1977) của nhà thơ Thanh Thảo. Bản trường ca viết về “những năm đất nước mình khốc liệt”, về thế hệ “lớp tuổi 20 điệp trùng áo lính”, “những năm một chiếc áo có thể sống lâu hơn một cuộc đời”. “Chúng tôi không mệt đâuNhưng cỏ…
-
Nhớ thương nơi ấy, cũng bởi chiều chuộng này… Loa kèn tháng Tư. Viết những dòng này là gợi nỗi niềm của kẻ “thiên lí tương tư”. Nỗi khắc khoải thời gian, nhung nhớ không gian cũng bởi em: loa kèn tháng Tư. Mỗi mùa hoa là một mùa nhớ, mùa yêu:Tháng Giêng hoa đào…
-
Cuốn truyện này, trên trang đầu vẫn còn ghi ngày mua: Hà Nội, 24.5.1989. Gần 36 năm ở trên giá sách, im lặng chờ tôi ngày giở lại những trang sách đã úa vàng. Và vẫn còn tinh khôi những xúc động của thuở trái tim trong trắng. Aimatop là nhà văn đặc biệt yêu…
-
Hoài niệm là cảm xúc tự nhiên, nhất là khi con người ta có khoảng lùi thời gian. Càng xa, ta càng nhớ rõ nét và nó thường gắn với một kí ức đẹp. Đấy là lý do vì sao người lớn tuổi có Quán Thanh Xuân để nhớ về một thời thanh xuân sôi…
-
Năm tháng tuổi thơ như một bức tranh nhiều mảnh ghép. Dù cố gắng kết nối và lấp đầy nhưng còn rất nhiều mảnh ghép vẫn lạc trôi về đâu. Thời ấy, ai cũng đi bộ tới trường. Đường tàu là lựa chọn của mình vì nó ngắn và thẳng. Con đường tới trường chẳng…





